QUYỂN TỪ ĐIỂN GIÁ 50,000 VNĐ
QUYỂN TỪ ĐIỂN GIÁ 50,000 VNĐ
1/ Mùa khai trường đang đến, có vị làm quản lý giáo dục khẳng định học phí ở VN còn thấp lắm. Vị ấy nói không sai. Nhưng đem học phí của ĐH ở Việt Nam mà so sánh với Âu Mỹ thì vô lý lắm. Tôi từng lãnh học bổng 100% suốt 4 năm ĐH, hàng tháng nhận 49.500 VNĐ mà lòng vui lắm. Gia đình cho thêm khoảng 100,000 VNĐ nữa là sống được suốt tháng, qua được 4 năm. Tất nhiên, muốn mua sắm thứ gì thêm, phải đi làm, hoặc là gia sư, hoặc bất cứ việc gì có thu nhập mà không sợ công an bắt.Theo thời giá, 49.500 + 100.000 = 149.500 VNĐ tương đương với 1 triệu 500 ngàn hiện nay. Thử hỏi, sống ở khu vực Quận 3, 5, 10 TP.HCM, bạn sống thế nào khi có bao nhiêu đó tiền trong túi mỗi tháng? Còn 4 năm tôi học ĐH, cha tôi ở quê không mua bất cứ thứ gì mới trong nhà (Nói ra cũng không ai trợ giá, nên thôi).
2/ Hàng hóa người nông dân làm ra, bao lần chúng ta phải "giải cứu nông sản"? Một năm, bao lần chúng ta phải dập dịch cúm gia cầm? Bao lần chúng ta thấy mía ngọt thành mía đắng? Một vườn tiêu sai quả hái xuống không ai mua? Một trái dừa rớt giá đến mức rẻ rúng? Những gia đình ấy, trẻ em đi học bằng đồng tiền nào? Nó nhịn ăn sáng, ăn trưa thiếu chất, nó học xong 12 năm trung học mà tiếng Anh, Vi tính không rành. Đó là đứa may mắn nhất rồi. Nhiều đứa bỏ học giữa chừng, làm thuê không đủ sống. Nó tự đến các khu Công nghiệp, tự sống trong các nhà trọ giá rẻ bình ổn. Và con cái được sinh ra. Là ... gánh nặng cho nơi ấy? Đúng không? Là một quyển từ điển loại bỏ túi, giá có 50,000 đồng, mà học trò lần lữa hẹn, chưa mua. Giá ấy bằng 1 tô phở bình thường thôi à (Không đủ ăn tô bún chửi)
3./ Hơn 10 năm trước, chúng ta hồ hởi với tin mừng: Tỉnh nào cũng có trường ĐH. Nhưng rồi chúng ta thấy thực tiễn gì, khi ĐH An Giang mong sớm được về với ĐH Quốc gia TPHCM? Về lý thuyết, một đứa trẻ sẽ được nhiều thứ lắm nếu đi đúng hành trình: Cấp 1 học trường ở xóm, Cấp 2 học trường ở xã, cấp 3 học trường ở huyện, và lên ĐH thì học trường ở tỉnh/ thành phố thuộc tỉnh. Chi phí thấp, không mất thời gian đi lại, được sống và hưởng thụ văn hóa gia đình cho tới năm 22 tuổi.... Nhưng thực tế, chính bọn trẻ nói với nhau: Tao tốt nghiệp ĐH Kinh tế TP.HCM mà còn thất nghiệp, huống hồ chi mày chỉ tốt nghiệp ... ở dưới quê ! Mà có thất nghiệp, chạy xe ôm công nghệ cũng phải ... rời quê luôn nữa (Tao không muốn dòng họ và má vợ tương lai thấy tao như vầy, mày hiêu hôn?)
4/ Một số vị được đi nước ngoài, không phải bằng tiền của vợ mình, cũng không phải bằng tiền lương chắt chiu, mà bằng sự chiêu đãi đáng yêu của doanh nghiệp nào đó. Bỏ ra 50,000,000 VNĐ (năm mươi triệu đồng tiền VN) để mời một vị thì đáng giá bao nhiêu so với quyển sách giá 50,000 VNĐ? Cũng theo quy luật của đồng tiền mà hỉ hả với nhau. Và đi chơi xong về VN lại có phát ngôn xanh rờn: Chừng nào VN bằng với nước đó? Dạ. Chừng nào 100% học trò đủ tiền mua quyển sách giá 50,000 VNĐ thì nước mình hơn hẳn nước người ta.